Về cái gọi là “Liên minh Việt – Mỹ” của Nguyễn Hữu Quý

Người xem: 192

Khoai@
 
Ông Nguyễn Hữu Quý có bài “Liên minh Việt – Mỹ, một tất yếu của lịch sử Việt Nam hiện đại” đăng trên Bô Shit và Tễu (Nguyễn Xuân Diện) và nhận được nhiều phản ứng từ cộng đồng mạng.
 
Với tư cách cá nhân, xin có vài ý kiến;
 
1. Ông Nguyễn Hữu Quý viết bài này với mục đích kêu gọi một liên minh Việt – Mỹ, nhằm thoát khỏi tình cảnh bị Trung Quốc chèn ép như hiện nay. Nếu như, mục đích của ông là chỉ là như vậy thì cũng đáng trân trọng.
 
2. Ông Nguyễn Hữu Quý viết trong bài với đoạn mào đầu: “Sau hơn một tháng Trung Quốc đưa giàn khoan Haiyang Shiyou 981 (HD981) trái phép vào vùng biển và thềm lục địa Việt Nam, người Việt có cơ hội để hiểu thêm về sự sai lầm của lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam (Đảng Cộng sản Việt Nam) khi đặt mối quan hệ Việt Nam – Trung Quốc như là một quan hệ chủ đạo trên con đường xây dựng và phát triển Đất nước“, thì tôi nghĩ, thực chất là ông viết bài này để nói xấu và bôi nhọ Đảng Cộng sản Việt Nam, và nó được khoác lên tâm áo nhung với thông điệp lo lắng cho sự an nguy của đất nước mà thôi. Đoạn tô đậm ở trên đã nói rõ điều này.
 
3. Trong đoạn 1: “Một thế giới không thể có “hai vua” mà ông dẫn dụ tôi thấy nó nực cười vì sự biến thái của tâm hồn và nhân cách của ông. 
 
Có thái quá khi ông muốn tôn vinh Mỹ thành vua của thế giới này, và bổn phận của chúng ta chỉ là biết dựa dẫm vào vua mà sống? Chả lẽ ông quên chân lý “không có gì quý hơn độc lập tự do“, và mọi dân tộc đều bình đẳng? 
 
Cái kém cỏi của ông thể hiện ở việc ông muốn “Thoát Trung”. Nhưng cuối cùng lại muốn dựa dẫm vào Mỹ và lại lệ thuộc vào Mỹ. Đến tận thế kỷ này, sau bao biến cố lịch sử, đất nước ta mới có được như hôm nay ông có biết là nhờ vào đâu không? Đó là “tự lực, tự cường” đấy ông ạ. Sống mà chỉ mong chờ sự bố thí của người khác, không biết tự bảo vệ mình thì sống làm gì?
 
4. Liên quan đến đoạn 1, đoạn 2 ông ca ngợi nước Mỹ là môt dân tộc nhân bản. Điểm này tùy theo cách nhìn của mỗi người. Tôi không phủ nhận nước Mỹ hiện nay vẫn đang là cường quốc số 1 thê giới cả về kinh tế lẫn tiềm lực quốc phòng, và các chỉ số tự do. Điều đó chúng ta đáng học tập lắm. Tuy nhiên, ông chỉ cần vào mạng và gõ cụm từ “nhân quyền kiểu Mỹ“, hay “các giá trị Mỹ“, hoặc “tội ác của Mỹ” thì ông sẽ biết ngay kết quả, và nó chính là một minh chứng cho sự”hoàn thiện” của nước Mỹ.
 
Một điều nữa, xin nhắc để ông Quý biết rõ nhé: Ngay tại Việt Nam, thời Việt Nam Cộng Hòa, đã có bao nhiêu chính phủ là đồng minh của Mỹ, và cuối cùng phải đón nhận cái kết cục bi thảm? Ví dụ như thế này để ông thấy rằng ông đang ngộ nhận: 
 
– Ngô Đình Diệm có là đồng minh của Mỹ không? hãy đọc câu nói của TT Ngô Đình Diệm: “Biên giới của Mỹ không ngừng ở Đại Tây dương và Thái Bình Dương, mà kéo dài ở Đông Nam Á, tới sông bến hải, ở vĩ tuyến 17 của Việt Nam“. Đấy, ông Diệm trung thành với Mỹ như thế đấy. Vậy vì sao ông ta lại bị chính người Mỹ ra lệnh giết chết một cách bị thảm như thế?
 
– Nguyễn Văn Thiệu có là đồng minh của Mỹ không? vì sao ông Thiệu lại phải thốt lên đau đớn rằng, “Nếu Hoa kỳ mà không viện trợ cho chúng ta nữa thì không phải là một ngày, mà chỉ sau 3 giờ, chúng ta sẽ rời dinh Độc lập“. và “Mỹ còn viện trợ thì chúng ta còn chống cộng“. Liên minh chặt chẽ đấy chứ phải không ông Nguyễn Hữu Quý? rồi thì kết cục ra sao? Mỹ đã bỏ Thiệu và liên kết với Trung Quốc đánh chiếm Hoàng Sa của Việt Nam, và cuối cùng thì Thiệu cũng phải chui ống đồng tháo chạy khỏi Việt Nam sống đời vong nô.
 
– Còn rất nhiểu những phát biểu cay đắng của tướng lĩnh thời Việt Nam cộng hòa. Ông nên phóng to hình này để đọc cho tiện:
Những gì nói ở trên, hẳn ông Quý đã có thể hiểu và rút ra kết luận cho bản thân mình.
 
Tiện đây cũng nói, ông nhắc lại sự kiện ở “Hội nghị Thượng đỉnh An ninh châu Á – Đối thoại Shangri-La lần thứ 13” (31/5-02/6) vừa rồi, giữa Mỹ và Trung Quốc đã có một cuộc họp kín, và tại cuộc họp đó, Trung tướng Vương Quán Trung (Wang Guanzhong) – Phó tổng tham mưu trưởng quân đội Trung Quốc, đưa ra lời đề nghị: “Mỹ hãy cùng hòa giải và cùng hợp tác giữa quân đội các ngài với quân đội Trung Quốc“, để có ý nói là Trung Quốc không đáng tin, và hãy tin Mỹ. Liệu ông có chắc như ông kết luận không, có gì đảm bảo rằng giữa Mỹ và Trung Quốc không một lần nữa thỏa thuận trên lưng người Việt Nam?
 
Viết đến đây, chắc chắn ông Nguyễn Hữu Quý đã nhận ra Hoa Kỳ là dân tộc nhân bản như thế nào rồi phải không?
 
5. Không chấp đoạn 3 của ông vì nó là lập luận trẻ con, dựa trên phép quy nạp không hoàn toàn. Đoạn 4 và đoạn 5 của ông mới lộ rõ tâm địa của ông với đất nước.
 
Ở 2 đoạn này, ông có vẻ khoái trá, hí hửng vì: 

Đảng Cộng sản Việt Nam vừa bị Bắc Kinh “tặng” cho hai cú đánh hiểm hóc, rất khó để gượng dậy trước Nhân Dân cũng như trong con mắt thế giới. Đó là:
– Sự trơ lỳ của Bắc Kinh sau khi đưa giàn khoan HD981 xâm phạm chủ quyền Việt Nam; Bắc Kinh đã từ chối gặp gỡ Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, cũng như từ chối các cuộc đối thoại. Đường dây nóng được lập giữa nhiều ban ngành của hai bên, lúc này như không hoạt động, do phía Bắc Kinh coi thường Việt Nam mà không thèm nhấc máy.
– “Công thư Phạm Văn Đồng”, mà lần đầu tiên, một trong những người đại diện cho giới “sĩ phu Bắc Hà”, ông Nguyễn Khắc Mai, lên tiếng và gọi đó là: “rất phản động”, “Một công hàm có tác hại phản quốc phải hủy bỏ”.
Rồi đây, Bắc Kinh sẽ đưa ra nhiều bằng chứng khác nữa, trong số đó có thể là những cam kết tại “Hội nghị Thành Đô” (9/1990), mà đến hôm nay, “Hội nghị” này chỉ có số rất ít người Việt mới biết được. Rất có thể, Bắc Kinh sẽ tạo ra mâu thuẫn, khiến cho hai bên đối đầu và tạo cớ để “dạy cho Việt Nam một bài học nữa” trong thời gian tới, nhằm thể hiện sức mạnh, cũng như chuyển mâu thuẫn nội bộ ra ngoài”.

Sự khốn nạn của một kẻ chống phá đã lộ rõ. Khỏi phải bàn cãi. Nói tóm lại, ông rất hào hứng khi đảng cầm quyền bị đối phương coi thường, và chính ông lại nối giáo cho giặc Trung Quốc khi tỏ ý công nhận cái gọi là “Công hàm Phạm Văn Đồng” qua bài viết của một kẻ nặc nô có tên Nguyễn Khắc Mai.
 
Lịch sử dân tộc đã chứng minh, Việt Nam luôn luôn tự lực cánh sinh trong đánh đuổi ngoại xâm, đồng thời luôn coi trọng sự giúp đỡ, ủng hộ của bạn bè quốc tế. Bảo vệ mình, trước hết phải biết dựa vào sức mình, lượng được sức mình, chớ nên trông chờ vào sự giúp đỡ nào đó, và càng không thể chấp nhận tìm đến một sự lệ thuộc nào đó. 
 
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã phát biểu tại Shangri-la rằng: “Không thể đánh đổi chủ quyền lấy thứ hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó“.Tôi nghĩ, một người bình thường cũng có thể hiểu được câu nói này, bởi nó là thông điệp mà người dân Việt Nam muốn gửi đến toàn thể nhân dân thế giới.
 
Ông Quý ạ, đã ngu thì không nên tỏ ra nguy hiểm! 
 
Tôi cũng ngạc nhiên khi người ta gọi ông là Giáo sư Nguyễn Hữu Quý cơ đấy. 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *